Bộ Quốc phòng Ba Lan thông báo ký thỏa thuận đặt mua 288 bệ phóng pháo phản lực K239 Chunmoo do Hàn Quốc sản xuất. "Đơn vị đầu tiên gồm 18 xe phóng trong hệ thống pháo phản lực Chunmoo sẽ được bàn giao trong năm sau để bảo vệ sườn đông đất nước", Bộ trưởng Quốc Đời sống. Thế hệ 40 tuổi vẫn ăn bám cha mẹ già ở Hàn Quốc. Chủ nhật, 16/10/2022 20:02 (GMT+7) 20:02 16/10/2022; Tại xứ kim chi, nhiều người đã 30-40 tuổi vẫn chọn sống cùng gia đình vì độc thân và điều kiện kinh tế chưa cho phép sống riêng. Ngày 15/10, tại Quảng trường sự kiện công viên sông Hàn Yeoido, thủ đô Seoul (Hàn Quốc), hai nhà thiết kế của Việt Nam là Lan Hương và Ngọc Hân đã giới thiệu đến khán giả Quý Bà Cảnh Sát online, nhanh nhất, VietSub, HD, Full, SubViet, vn2.vn tiếng Việt, thuyết minh, lồng tiếng. Download phim Mrs Cop, tải phim mediafire, fshare, 4share, youtube. Bộ phim Quý Bà Cảnh Sát - Phim Hay Hàn Quốc có chất lượng hình ảnh Full HD, vietsub và lồng tiếng thuyết minh hay. Các tập Balotot.com– +500 Mẫu thời trang nam, nữ kiểu dáng Hàn QUốc giá rẻ tại Hà Nội, TPHCM mẫu mới 2022 Giảm ngay 10-30% Đổi Trả Nếu Không Hài Lòng KcwI. Nhiều người già ở Hàn Quốc chết nhiều ngày, nhiều tuần, thậm chí lâu hơn nhưng không ai biết. Ko Myung-hee, quản lý tại trung tâm chăm sóc người cao niên cao cấp 52 tuổi, Hàn Quốc đặt một túi đựng đầy rau tươi hái trong vườn và hai chai nước gạo ngọt lên xe thể thao của mình rồi nổ máy. Cô tất tả mang theo những thứ đó vì không muốn tay không đến thăm những người già đơn côi. Ở Hàn Quốc, hiện có người cao tuổi đang sống một mình. Theo một nghiên cứu của Bộ phúc lợi nước này, con số này tăng thêm trung bình mỗi năm. Ở Paju có khoảng người cao tuổi phải sống một mình, tuy nhiên, trung tâm cộng đồng cao cấp Paju - nơi Ko làm việc, chỉ có chỗ cho người cần nhất. Hàn Quốc đã bị già hóa dân số. Năm 2017, những người trên 65 tuổi ở nước này chiếm đến 14% dân số, nhưng người trong độ tuổi lao động 15-64 tuổi lại giảm tới người. Năm 2018, tỷ lệ sinh ở Hàn Quốc đạt mức thấp nhất mọi thời đại là người. Bà Cho Hye-do 86 tuổi, Hàn Quốc gặp chị gái người Bắc Triều Tiên Cho Sun-do, 89 tuổi, trong một cuộc họp mặt gia đình liên Triều năm 2018. Ảnh EPA-EFE. "Các cụ cả ngày quanh quẩn trong nhà và chỉ có một tha thiết là lâu lâu lại được nhìn, thậm chí là nghe thôi, tiếng con cái của họ một lần", Ko nói. Tuy nhiên, xứ sở Kim Chi không phải là nước duy nhất ở châu Á phải đối mặt với thách thức già hóa dân số. Theo Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế OECD, vào năm 2060, hơn 30% dân số ở Trung Quốc, Nhật Bản và Nam Triều Tiên sẽ từ 65 tuổi trở lên. Tại Hong Kong, tình hình có thể còn nghiêm trọng hơn. Chính quyền thành phố dự kiến số người từ 65 tuổi trở lên sẽ đạt 2,58 triệu vào năm 2064, chiếm gần 40% dân số nước này. Trong xã hội ngày nay, tuổi thọ của con người ngày càng kéo dài, trong khi đó, tỷ lệ kết hôn lại giảm và tỷ lệ ly hôn thì ngày càng tăng. Như vậy, người cao tuổi phải sống một mình sẽ là chuyện đương nhiên xảy ra trong tương lai gần. Về phần mình, Ko từng sống cùng hai người con trai đang học đại học. Nhưng hai năm nay, cô chuyển đến sống với người mẹ 92 tuổi của mình. "Tôi không muốn gửi mẹ vào viện dưỡng lão. Vì tôi muốn các con noi gương mẹ, biết cách chăm sóc đấng sinh thành. Tôi rồi cũng sẽ già đi, nên mong các con cũng sẽ quan tâm đến mẹ của chúng như cách tôi đang làm với mẹ mình", cô nói. Sống trong cô đơn, chết trong cô đơn Người phụ nữ 52 tuổi lái xe đi qua cánh đồng lúa đến thị trấn Papyeong - myeon, nơi chỉ có gần người, nằm cách biên giới Bắc Triều Tiên khoảng 20km. "Sẽ phải mất khoảng nửa giờ trên xe buýt những người già ở đây mới có thể đến siêu thị, vì trong thị trấn chỉ có các cửa hàng tiện lợi thôi", Ko chia sẻ. Bà Lee Doo-nam đã 83 tuổi, không có con cái. Ngôi nhà sắt lạnh lẽo của bà nằm ngay mặt đường. Nhà chẳng có gì ngoài một nhà bếp nằm sát phòng sinh hoạt chật chội, sàn lởm chởm vết nứt, một nhà tắm và một cái kho. Người bạn đồng hành trong suốt quãng đời người phụ nữ này chỉ là một con chó. "Đôi khi, tôi như phát điên vì cảm thấy trống rỗng trong đêm vắng", bà thốt lên trong âu sầu. Cựu tổng thư ký LHQ Ban Ki-moon bón thức ăn cho một người phụ nữ lớn tuổi tại một cơ sở phúc lợi xã hội ở Eumseong, Hàn Quốc. Ảnh Reuter. Vì sống một mình nên nhiều người đã chết trong nhà mình mà nhiều ngày, nhiều tuần hoặc thậm chí lâu hơn, không ai biết. Năm 2018, lính cứu hỏa tìm thấy một cụ già 74 tuổi ở Gwangju Hàn Quốc nằm sõng soài trên sàn phòng khách giữa một đống rác. Xem xét thi thể, người lính nhận thấy ông cụ đã chết vài tuần trước đó. Nạn nhân không có con và đã bị loại khỏi danh sách thăm viếng của địa phương sau khi tuyên bố có thể đi bộ mà không cần người hỗ trợ. Chính quyền tỉnh Paju đã chi ngân sách 2,2 tỷ won để chi phí cho dịch vụ thăm viếng ở địa phương. Với số tiền này, trung tâm của Ko có thể cung cấp cho những người già hơn won mỗi tháng, tủ lạnh, hộp khoai tây và quạt. Ko dành khoảng 30 phút để hỏi thăm sức khỏe của bà Lee và trò chuyện với bà. Sau đó, người phụ nữ 83 tuổi sẽ ra vườn, hái rau diếp và hành lá cho Ko mang về. Mỗi tháng, bà chỉ ra ngoài một lần duy nhất để mua hàng ở cửa hàng tạp hóa. Bà Lee làm rượu gạo và thịt bò hầm để đưa đến trung tâm người cao tuổi ở thị trấn, nằm ngay sau nhà mình. "Dù có đến trung tâm, tôi cũng lại phải bỏ về vì kiểu gì tôi cũng sẽ cãi nhau với một ai đó", bà lão nói. Dù không nói ra, nhưng có vẻ, bà lão thấy chạnh lòng khi nghe những người già khác kể về con cháu của họ. Không có ngày mai Choi Jin-gu 82 tuổi sống cách nhà bà Lee khoảng 15 phút. Trong nhà của ông lão này, những bức tường và trần nhà phủ đầy những mảnh giấy bị xé nham nhở. Những chiếc hộp, quần áo nằm rải rác khắp phòng khách và nhà bếp. Ông mặc một cái áo phông nhăn nheo, nhuộm vàng, bộ râu trắng lòa xòa, có vẻ đã lâu rồi không cắt. Vợ ông Choi chết cách đây đã 30 năm, nên ông sống một mình từ đó đến giờ. "Tôi chẳng biết lúc nào sẽ chết nên không thể chăm chút cho ngôi nhà của mình hay lập kế hoạch gì cả. Dù tôi biết con gái mình vẫn đang sống ở Seoul nhưng chẳng đứa nào gọi cho tôi cả", ông già não nuột. Choi làm công nhân từ năm 15 tuổi, sau đó, ông mua đất ở Paju. Nhưng sau đó, để có tiền cho các con ăn học và xây dựng gia đình, ông đã bán mảnh đất đó. "Tôi chẳng muốn nhắc đến chúng nó nữa, vì bây giờ tôi không có tiền. Chúng nó quá bận rộn để lo cho các con đi học đại học", Choi nói. Một người phụ nữ lớn tuổi đi đến một khu vực bỏ phiếu ở Okinawa, Nhật Bản. Ảnh EPA-EFE. Nói vậy, nhưng Choi lại cáu kỉnh khi Ko gọi cho ông. Ông lão hy vọng người gọi cho mình là các con và đã tỏ ra khá thất vọng khi nghe giọng của người khác. Dù không còn liên lạc với các con, nhưng có một thực tế không thể phủ nhận, ông Choi có gia đình. Điều đó có nghĩa ông không đủ điều kiện hưởng thêm bất kỳ lợi ích nào khác ngoài trợ cấp người già của chính phủ. Ông lão 82 tuổi từng trải qua một số ca phẫu thuật ở chân trái nên khả năng vận động bị giảm và không thể nấu ăn. Một trung tâm cộng đồng địa phương đã tặng những món ăn phụ của Hàn Quốc cho ông, nhưng đa phần, Choi nấu mì ăn liền ăn cho qua bữa. Trung tâm phòng chống tự tử Hàn Quốc cho hay, năm 2017, tỷ lệ tự tử của người ở độ tuổi 70 là 48,8/ người, độ tuổi 80 là 118,7 người, còn người trong độ tuổi 15-65 tự tử chỉ chiếm 21,3. Ông Choi từng có con trai tự tử nên không muốn lặp lại hành động này. "Ngôi nhà từng tràn ngập niềm vui và tiếng cười giờ chỉ còn lại mình tôi và tiếng ca sĩ hát trên ti vi. Tôi chẳng còn tha thiết sống nữa, nhưng tôi không muốn gia đình mình mang tiếng xấu", Choi nói. Không bao giờ là quá muộn Không chỉ là nước già hóa dân số nhanh, tỷ lệ người nghèo trong độ tuổi 66-75 ở Hàn Quốc vào năm 2015 so với các quốc gia thuộc OECD chiếm tới 39%, trong khi đó, ở Nhật Bản là 17%. Tuy nhiên, chi tiêu phúc lợi xã hội ở Hàn Quốc lại xếp thứ 34 trong 35 nước thuộc OECD, chỉ chiếm 10,4% GDP, so với mức trung bình của OECD là 21%. "Rất dễ để sắp xếp vận mệnh của những người già thông qua những con số được báo cáo trên giấy tờ. Tuy nhiên, hãy quan sát thực tế để thấy rằng, rất nhiều người cần được giúp đỡ vẫn chưa nhận được chút gì", Ko nói. Trung tâm cộng đồng cao cấp Paju, nơi người phụ nữ này làm việc đang tạo rất nhiều cơ hội việc làm cho người già. "Tôi kiếm được khoảng won mỗi tháng khi làm pha chế tại đây. Ngày trẻ, tôi luôn muốn mở một quán cà phê của riêng mình nhưng không thành. Bây giờ, tôi lại được sống với một phần ước mơ tại trung tâm, nên luôn biết ơn cơ hội muộn màng này đã đến trong đời mình", Lee Suk-ja 70 tuổi nói. Bà Lee Ho-sun, giáo sư nghiên cứu phúc lợi tại Đại học Cyber Soongshil Hàn Quốc, đề nghị các bậc cha mẹ nên mạnh dạn từ bỏ những quan niệm cũ của Hàn Quốc, là cho con mọi thứ mình có. "Tài sản là thứ mà dù về già, chúng ta vẫn phải tiếp tục đầu tư", giáo sư nói. Bà Lee cho rằng, đất nước đang cố bắt nhịp với phần còn lại của thế giới. Vì vậy thay vì chỉ có viện dưỡng lão hay các trung tâm cộng đồng cao cấp, nên đầu tư xây dựng các phương án hỗ trợ người cao tuổi ngay tại nơi họ sống. Nhật Minh Theo SCMP "Tôi sẽ tự chăm sóc bản thân cho tới khi kiệt sức rồi tới bệnh viện chờ chết", một cụ bà 81 tuổi vẫn cần mẫn đi khắp Seoul phồn hoa để nhặt ve chai kiếm sống qua ngày tâm sự. Nguồn gốc đói nghèo Con cái không chăm sóc Tôi không muốn làm phiền chúng nó’ “Cho dù ốm, họ cũng không biết cách xin giúp đỡ” Tương lai ảm đạm Tuyết rơi dày trên đường phố Seoul vào tháng một. Khi đa số người dân thành phố tránh rét trong nhà, bà Kim vẫn bất chấp cái rét dưới 0 độ C, đi lượm ve chai trên tuyến đường quen thuộc,. Bà Yim 80 tuổi vẫn đi kiếm nhặt từng miếng bìa, từng vỏ chai để kiếm sống qua ngày. Bà làm nghề này để kiếm sống. Một ngày, bà nhặt được hơn 100 kg phế thải đem bán cho một cơ sở thu gom phế liệu với giá 100 won/kg 0,08 USD. Bán hết số này, bà kiếm được 9 USD, khoản tiền bé nhỏ chỉ đủ sống qua ngày ở Seoul, một trong những thành phố phát triển và đắt đỏ nhất châu nhiên, với khoảng ba triệu người cao tuổi ở Hàn Quốc đang sống trong cảnh nghèo đói, đây là cách họ sống sót qua những năm tháng cuối đời. “Tôi phải làm việc vì cần tiền mua thuốc men, mua thức ăn. Khi nào đói quá, tôi sẽ uống nước cho no và ăn cái gì đó rẻ nhất rồi lại tiếp tục làm việc”, bà Kim nói. Bữa ăn rẻ nhất bà đủ tiền mua là một bát cơm kèm canh giá 1,8 USD. Một suất cơm kèm canh thế này có giá 1,8 USD. Tại Hàn Quốc, gần một nửa số người trên 65 tuổi sống trong mức nghèo đói, theo báo cáo năm 2016 của Tổ chức Hợp tác và Phát triển kinh tế OECD. 25% số người này sống một mình, chịu đựng những tháng ngày cô đơn và tuyệt vọng. Số người cao tuổi chiếm 13% dân số Hàn Quốc và dự kiến tăng lên 40% vào năm 2060. Các nhà phê bình cho rằng nếu vấn đề đói nghèo của người cao tuổi vẫn tiếp tục bị bỏ mặc, nó sẽ mang đến hậu quả khôn lường cho nền kinh tế Hàn Quốc và phúc lợi của công dân. Nguồn gốc đói nghèo Phục hồi sau chiến tranh Nhật Bản, nội chiến Triều Tiên và khủng hoảng tại chính châu Á năm 1997, Hàn Quốc trở thành một quốc gia công nghệ tiên tiến, trở thành một phép lạ kinh tế. Giáo sư Lee Ho-sun, đại học Soongsil Cyber tại Seoul, người có nhiều năm nghiên cứu về phúc lợi của người cao tuổi nghèo ở Hàn Quốc cho biết sự thịnh vượng của đất nước là “thành quả lao động chăm chỉ” của những người này trong những năm tháng còn ở tuổi lao động sung sức. Họ vẫn không ngừng làm việc, từ nhân viên bảo vệ tóc hoa râm cho tới công nhân vệ sinh cao tuổi hay những người thu gom rác lặng lẽ quanh các tòa nhà đô thị Seoul. Đó là số phận của “thế hệ bị lãng quên” – những người sinh ra sớm trong một kỷ nguyên khó khăn nhưng lại quá muộn để tận hưởng lợi ích kinh tế khi đất nước phát triển. “Họ dùng máu và mồ hôi xây dựng đất nước, vậy mà lại sống cực khổ khi về già. Họ là nạn nhân của thời thế”, bà Lee nhận định. Nhiều người cao tuổi Hàn Quốc cho biết chẳng có lựa chọn nào khác để kiếm sống ngoài nghề lượm ve chai. Phần lớn người thuộc thế hệ này đang trong tuổi lao động sung sức khi khủng hoảng tài chính 1997 nổ ra, khiến hai triệu người thất nghiệp. Nhiều người là nạn nhân của sự phân biệt đối xử tuổi tác trong văn hóa Hàn Quốc, bị ép phải nghỉ hưu non để cho người trẻ hơn, chấp nhận đồng lương rẻ hơn thay thế. Việc trả lương hưu cơ bản ở Hàn Quốc được quy định vào cuối thập niên 80. Khoản trợ cấp 250 USD một tháng kèm điều kiện không có con bị các nhà phê bình chỉ trích quá ít và quá muộn để xây dựng hệ thống an sinh xã hội có lợi cho thế hệ tiên phong này. Tại đất nước có tuổi thọ trung bình hơn 80 như Hàn Quốc, nhiều người cao tuổi buộc phải tự tìm cách nuôi thân. Có bà cụ phải đi bán dâm, mặc dù đã gần 80 tuổi. “Người già Hàn Quốc đã thực hiện đầy đủ nghĩa vụ với đất nước, mà họ cũng không kỳ vọng đất nước sẽ làm gì cho mình. Vì thế, họ ngậm đắng nuốt cay tiếp tục sống”, giáo sư Lee nói. Con cái không chăm sóc “Tôi đã khóc khi nghe họ kể chuyện đời”, Shin Sun Ho, quản lý hiệp hội tình nguyện Bạc, một tổ chức phi chính phủ chuyên cung cấp bữa trưa miễn phí, hỗ trợ tài chính và tư vấn cho người già nghèo ở Incheon, thành phố cách Seoul 27 km về phía tây, cho biết. Hiệp hội hình thành để giúp đỡ những người không đủ điều kiện nhận trợ cấp của chính phủ, chẳng hạn như có con. “Thực tế, đa số ít liên lạc với con cái”, Shin nói. Một trong số đó là bà Yim, 86 tuổi, cũng đi nhặt rác giống bà Kim. Sau khi lưu lạc khỏi gia đình trong chiến tranh Triều Tiên, bà lang thang khắp Hàn Quốc làm việc trong các trang trại, làm giúp việc. Khi kết hôn, chồng bà làm ăn thất bại đã tiêu hết tiền tiết kiệm của gia đình. Tuy nhiên, bà Yim vẫn chăm chỉ làm việc nuôi lớn 5 đứa con, thậm chí còn kiếm đủ tiền cho một người học lên đại học. Có điều, tất cả đều chuyển lên thành phố ở sau khi lập gia đình. Một năm trước, chồng bà qua đời, để lại bà một mình mà không có con cái chăm sóc. “Khi mấy đứa con gái tôi về thăm, chúng cùng về một lúc rồi lại cùng đi. Cháu ngoại thậm chí còn sợ đến thăm tôi, chúng càu nhàu chỗ tôi ở đầy gián. Tôi cảm thấy rất cô đơn và buồn chán”, bà tự giễu. Tôi không muốn làm phiền chúng nó’ Nghe lời khuyên của bạn bè, bà Yim bắt đầu đi nhặt rác cho “đỡ buồn”. Đây cũng là lý do phổ biến những người già Hàn Quốc làm công việc này. Giống như nhiều người cùng thế hệ, bà Yim thích làm việc hơn mở miệng nhờ con cháu giúp đỡ vì sợ trở thành gánh nặng cho chúng và những người xung quanh. Theo một báo cáo năm 2015 do Cục Thống kê Hàn Quốc công bố, 58,5% người già nước này tự kiếm tiền nuôi thân, trong đó có 30% số người trên 65 tuổi vẫn tiếp tục đi làm thuê. Họ đều là người trưởng thành trong thời kỳ khó khăn, cảm thấy có lỗi với con cái nên cho rằng mình không xứng đáng nhờ con giúp đỡ. Ông Cho Yong-moon, 75 tuổi, trên đường đi giao hàng nhanh, đứng ở một bến tàu điện ngầm ở Seoul, Hàn Quốc. Ảnh Bloomberg. “Làm thế nào mà chúng tôi mở miệng nhờ chúng giúp được, khi mà tôi và chồng đều không thể nuôi nấng chúng nó tử tế khi các con còn nhỏ?” Bà Yim nói. Thái độ tự trách này còn gây ra một vấn đề khác, đó là sự xói mòn các giá trị truyền thống trong xã hội Hàn Quốc vốn xây dựng trên tư tưởng Nho giáo coi trọng đạo hiếu. “Không phải là thế hệ trẻ ích kỷ, chỉ là họ chưa bao giờ được xã hội dạy về cái gọi là giúp đỡ cộng đồng. Khi bố mẹ bảo với các con mình vẫn ổn, chúng sẽ không để ý và coi đó là đương nhiên”, giáo sư Lee nhận xét. Bà Yim thừa nhận mình đang sống chật vật. “Các con gái cho rằng tôi vẫn khỏe mạnh nhưng mỗi khi về tới nha, tôi lại đau mỏi khắp người. Tôi luôn nói mình không sao vì không muốn làm chúng lo lắng”, bà nói. Theo Shin, để giải quyết vấn đề nghèo đói ở người cao tuổi, cần phải bắt đầu làm cho giới trẻ nhận thức được vấn đề từ bây giờ. “Họ phải ý thức được bản thân mình có thể sẽ ra đường nhặt rác nếu con cái bỏ bê trong tương lai”, chàng trai trẻ nói. “Cho dù ốm, họ cũng không biết cách xin giúp đỡ” Bà Kim, người phụ nữ 81 tuổi vẫn ngày ngày đi nhặt rác ở đầu bài báo, từng làm giúp việc cho một gia đình giàu có trong 30 năm cho tới khi bị cho nghỉ vì “quá già”. Không muốn làm phiền con, bà thuê một căn phòng giá rẻ 45 USD một tháng. “Gián bò khắp nơi khiến tôi mẩn ngứa nhưng tôi chẳng có chỗ nào để đi cả, tôi sắp phát điên rồi”, bà nói. Sức khỏe ngày càng xấu đi, bà biết rằng mình sẽ không còn sống lâu nữa. “Bữa nào ăn xong tôi cũng không tiêu hóa được rồi buồn nôn. Con trai bảo đi bệnh viện khám nhưng tôi không muốn đi, bởi đó là nơi chờ chết. Tôi phải chuẩn bị đủ tiền trả viện phí đã. Vì thế tôi vẫn phải đi nhặt rác”, bà nói. Một cụ ông Hàn Quốc ngồi trên thềm đá ở công viên tại thủ đô Seoul, Hàn Quốc. Ảnh BBC. Hàn Quốc đã đưa ra Chương trình Bảo hiểm Dài hạn năm 2008 để trợ giúp người nghèo cao tuổi trả tiền thuốc men, nhưng người nộp đơn phải chứng minh nhiều thủ tục xin cấp phép. Vì thế, đối với những người như bà Kim chỉ quan tâm đến việc sống qua ngày, họ ngại phải nộp đơn, thậm chí là không biết tới chương trình này của chính phủ. “Thế hệ này không hề biết tới khái niệm phúc lợi xã hội. Họ không biết cách xin giúp đỡ, không biết được giúp tới đâu, thậm chí không biết ai có quyền giúp mình”, giáo sư Lee cho biết. Tương lai ảm đạm Loại hình người già sống nhờ con cái chăm sóc đang mất dần theo xu thế phát triển Hàn Quốc ngày nay, còn hệ thống phúc lợi xã hội thì chưa thỏa đáng. “Trước đây, chúng tôi có thể yêu cầu gia đình giải quyết nội bộ vấn đề người cao tuổi trong gia đình nhưng bây giờ thì không. Những người trong độ tuổi 30 và 40 giờ đây đi làm cũng không đủ tự nuôi sống bản thân”, Yang Seung-Jo, người đứng đầu Ủy ban quốc gia về Y tế và Phúc lợi nhận xét. Ông cho rằng, với tình trạng suy thoái kinh tế và tỷ lệ thất nghiệp ở thanh niên là 10,4% như hiện nay, tình hình của người cao tuổi nghèo ở Hàn Quốc không mấy khả quan. Shin Sun Ho, chàng trai trẻ làm quản lý một tổ chức phi chính phủ chuyên giúp đỡ người già ở Incheon. Ảnh Channel News Asia “Không phải chúng tôi muốn bỏ mặc vấn đề của người cao tuổi. Nó được đưa vào chương trình nghị sự của chính phủ, chúng tôi chỉ cần sửa đổi chính sách”, ông Yang nói, giải thích các vấn đề của người trong độ tuổi lao động và người già “không thể tách rời để nhìn nhận”. “Người trong độ tuổi lao động cũng phải kiếm tiền, phải đóng thuế vào quỹ lương hưu. Nếu họ không thể đóng góp cho nền kinh tế, cũng không thể chăm sóc bố mẹ, sẽ trở thành vấn đề lớn. Vì thế, cho tới khi nào vấn đề của người trong độ tuổi lao động chưa được giải quyết, chúng tôi vẫn không thể giải quyết vấn đề của người cao tuổi”, ông cho biết. Dân số già hóa nhanh sẽ gây thêm áp lực cho lực lượng lao động. Theo dự kiến, đến năm 2050, cứ 1,5 người đi làm sẽ phải hỗ trợ cho một người hết tuổi lao động, áp lực hơn nhiều so với con số 5,1 người năm 2015. “Quỹ lương hưu trong ngân sách hiện là 8,4 tỷ USD. Chỉ con số này thôi đã là gánh nặng lớn cho chính phủ”, ông Yang nói. Tuy nhiên, giáo sư Lee cho rằng chính phủ cần coi phúc lợi xã hội “không chỉ là lời hứa hẹn mà là nghĩa vụ”. “Bảo vệ người cao tuổi của đất nước không chỉ là bảo đảm về thể chất mà còn phải bảo đảm cho sinh kế và hạnh phúc của họ”, bà nhấn mạnh. “Chúng ta vẫn thường đọc các tin tức về người cao tuổi bị xe tông chết khi đang đi nhặt phế thải. Mọi người cần ý thức được những con người này đang sống thế nào, như thế mới có thể thúc đẩy quốc hội sửa đổi các chính sách hiện hành”, Shin nói thêm. Bà Kim, 81 tuổi, vẫn cần mẫn nhặt rác qua ngày để tiết kiệm tiền vào bệnh viện chờ chết. Ảnh Channel News Asia Về phần mình, bà Kim không tưởng tượng tới vấn đề mà các nhà lãnh đạo hay nhà nghiên cứu bàn luận về tương lai, nó quá xa rời thực tế cuộc sống của bà. “Tôi sẽ tận lực tự chăm lo bản thân”, bà nói. “Sau đó, tôi sẽ rút hết tiền tiết kiệm, tới bệnh viện chờ chết mà không nói cho con cái biết. Giờ đây đó là điều duy nhất khiến tôi bận tâm”, bà nói. Đăng bởi Hồng ÁnhTừ khoá Làm việc đến khi chết – bi kịch của người già Hàn Quốc Những bộ phim về đề tài gia đình luôn mang đến nhiều cảm xúc và lấy đi nước mắt của người xem. BlogAnChoi xin được giới thiệu 10 bộ phim Hàn Quốc cảm động hay về đề tài gia đình cảm động chắc chắn sẽ khiến bạn rơi nước dung chínhĐiều Ba Mẹ Không KểNgày Không Còn MẹĐiều Kì Diệu Ở Phòng Giam Số 7Và Em Sẽ ĐếnAnh Tôi Vô Số TộiHứa Với ChaHy VọngChuyến Tàu Sinh TửMẹ Ơi, Đừng KhócNhật Ký Bán MáuĐiều Ba Mẹ Không Kể Poster phim Điều ba mẹ không kể Ảnh InternetThể loại Tâm lý, gia đìnhĐạo diễn Lee Chang GeunDiễn viên Lee Soon-jae, Jung Young-sook, Jo Han-chul, Bae Hae-sun, Lee Ye-wonĐiểm đánh giá 7/10Ngày phát hành 03/04/2019Thời lượng 112 phútBộ phim kể về câu chuyện của đôi vợ chồng già Nam Bong và Lee Mae Ja, hai người sống cùng với những đứa con của mình đã được 45 năm. Nam Bong tuy đã lớn tuổi nhưng vì là trụ cột trong gia đình nên vẫn lái xe taxi hàng ngày để kiếm tiền. Còn chàng quý tử của ông thì đang thất nghiệp ăn không ngồi sống dường như bị đảo lộn khi 2 người đều phát hiện mình mắc bệnh mất trí nhớ. Những tình huống vừa hài hước vừa bi thương lần lượt xảy ra, tạo nên một câu chuyện tình khiến nhiều người phải ngẫm nghĩ. Những phút giây cuối đời là minh chứng rõ nét nhất cho thấy tình yêu trở nên tươi đẹp hơn, ý nghĩa hơn, tô đậm nên một ký ức khó phai. Gia đình của Nam Bong và Lee Mae-ja Ảnh InternetBộ phim Hàn Quốc cảm động này chắc chắn làm bạn rơi nước mắt trước chuyện tình nhẹ nhàng, cho bạn thêm niềm tin vào sức mạnh của tình yêu và tình cảm gia Không Còn Mẹ Ngày Không Còn Mẹ chắc chắn là một bộ phim Hàn Quốc cảm động nhất mà bạn từng xem Ảnh InternetThể loại Tâm lý, gia đìnhĐạo diễn Cho Young JunDiễn viên Ko Du-shim, Kim Sung-kyun, Yoo-sunĐiểm đánh giá 8/10Ngày phát hành 09/11/2017Thời lượng 114 phútBộ phim chủ đề gia đình này xoay quanh câu chuyện về bà Ae Soon và cậu con trai bị thiểu năng In Gyu. Trên thực tế, In Gyu đã 30 tuổi nhưng hàng ngày vẫn đi theo mẹ khắp mọi nơi giống như một đứa trẻ nhỏ. Mỗi khi thấy mẹ mệt, anh lại nhảy múa, ca hát cho bà nghe để xua đi mệt mỏi, căng thẳng. Cuộc sống của gia đình trở nên thật bình dị và vô câu chuyện bắt đầu thay đổi khi Ae Soon phát hiện mình bị u não giai đoạn cuối và không còn sống được lâu. Vì thế bà quyết định dạy cậu con trai cách sống tự lập trước khi ra đi. Nhưng cô con gái cả Moon Kyung bất ngờ trở về nhà và muốn Ae Soon “chia sẻ” số tiền tiết kiệm mà bà để lại cho cậu con trai nhỏ. Điều đó càng khiến cho câu chuyện càng phức tạp. Tất cả những gì mẹ làm là muốn con luôn được hạnh phúc, vui cười mỗi ngày Ảnh InternetNgày Không Còn Mẹ là một bộ phim Hàn Quốc cảm động, nhẹ nhàng nhưng có thể chạm được đến trái tim của bất cứ ai, khiến khán giả cảm nhận được tình mẫu tử thiêng liêng, đáng quý biết bao! Hình ảnh nụ cười ấm áp của người mẹ cùng cậu con trai “ngơ ngác” tràn ngập hạnh phúc, vô tư bình yên sẽ lấy đi không ít nước mắt của khán Kì Diệu Ở Phòng Giam Số 7 Poster phim Điều Kì Diệu Ở Phòng Gian Số 7 Ảnh InternetThể loại hài hước, tình cảm, gia đìnhĐạo diễn Lee Hwan-kyungDiễn viên Ryu Seung Ryong, Kai So Won, Oh Dai Sun, Park Won Sang, Jeong Man Sik, Kim Jung Tae, Park Shin HyeĐiểm đánh giá 9/10Ngày phát hành 24/01/2013Thời lượng 127 phútBộ phim kể về Yong Goo là một ông bố bị thiểu năng, cuộc sống ngập tràn hạnh phúc khi ông trời ban tặng cho mình cô con gái xinh đẹp, thông minh Ye Seung. Cuộc sống tuy nghèo khổ, nhưng Yong Goo vẫn làm việc khắp nơi để kiếm đủ tiền mua cặp sách Thủ thuỷ mặt trăng mà con gái yêu quý của anh mơ vì chiếc cặp sách ấy mà anh bị vu bắt cóc, cưỡng dâm và giết một bé gái khi trên đường đi theo cô bé. Không may, cô bé lại là con của Cục trưởng Cục cảnh sát khiến Yong Goo bị phán bản án tử hình. Vào tù, anh bị khinh thường, bị đánh đập bởi những người sống cùng trại giam nhưng ông bố không than vãn gì khác bởi trong đầu lúc này chỉ có cô con gái Ye Seung đang chờ anh ở nhà. Cô gái nhỏ Ye Seung chính là món quà cho phòng giam số 7 và điều kì diệu đến cùng với cô bé trong căn phòng nhỏ này. Ảnh InternetSống trong tù một thời gian, dần dần những tù nhân nhận ra anh là một người vui tính, lương thiện, và họ bắt đầu nghi ngờ về tội danh của anh, họ dành cho anh sự yêu mến đặc biệt khi lén lút đưa Ye Seung vào tù giam. Phòng giam số 7 từ khi có cô con gái nhỏ mà trở nên đoàn kết hơn bao giờ hết, tạo nên những câu chuyện vừa hài hước vừa đau xót. Cô gái nhỏ Ye Seung chính là món quà, là điều kì diệu cho phòng giam số 7. Những người bạn ở phòng giam số 7 sống vui vẻ, hạnh phúc hơn Ảnh InternetPhòng giam số 7 là một bộ phim Hàn Quốc hay kinh điển đã lấy đi nước mắt của hàng triệu khán giả, chinh phục người xem bằng sự giản dị và tính nhân văn sâu sắc. Qua đó thấy được tình cảm gia đình, tình bạn cùng cảnh ngộ đáng quý biết bao! Những con người từng một thời lầm lỡ, người trưởng trại tù luôn chứa đựng những nỗi đau và sự căm hận không ai thấu! Tất cả đều được gói gọn trong bộ phim này!Và Em Sẽ Đến Và Em Sẽ Đến – một bộ phim Hàn Quốc cảm động và lãng mạn Ảnh InternetThể loại Tình cảm-lãng mạn, giả tưởng, gia đìnhĐạo diễn Lee Jang HoonDiễn viên Son Ye-jin, So Ji-sub, Kim Ji-hwan, Ko Chang-seokĐiểm đánh giá 7,6/10Ngày phát hành 06/04/2018Thời lượng 132 phútBộ phim được chuyển thể từ tiểu thuyết nổi tiếng của Nhật Bản Ima, Ai ni Yukimasu của tác giả Takuji Ichikawa. Kể về câu chuyện ông bố Woo Jin chăm sóc cậu con trai Ji Ho một mình đầy khó khăn sau khi vợ anh – Soo Ah qua đời. Nhưng trước khi Soo Ah “đi xa” đã hứa với chồng mình rằng 1 năm sau cô sẽ trở lại vào một ngày rồi đúng như lời hứa, bằng một phép màu nào đó cô thật sự xuất hiện trước mặt người chồng và cậu con trai của mình nhưng cô trở về cùng cơn mưa ấy lại chẳng có bất cứ ký ức nào về hai cha con. Họ phải đối diện với những xáo trộn trong chính lúc thời gian đang chảy trôi. Woo Jin đã từng bước giúp cô khơi lại từng kí ức đã bị lãng quên qua những mảnh ghép tình yêu, từ những giây phút yêu đơn phương, đến lúc hẹn hò, trao nhau nụ hôn đầu….. những khoảnh khắc hạnh phúc lần nữa được lặp lại, cô và Woo Jin bắt đầu yêu lại từ đầu. Yêu lại từ đầu, hạnh phúc đến nhường nào? Ảnh InternetLiệu rằng chuyện gì sẽ xảy ra khi họ sống chung? Cô ấy có rời đi nữa không? Làm thế nào cô ấy đã quay trở lại? Và Woo Jin, Ji Ho sẽ phải sống tiếp thế nào nếu thiếu vắng cô? Poster phim Anh tôi vô số tội Ảnh InternetThể loại Hài hước, thể thao – âm nhạc, gia đìnhĐạo diễn Kwon Soo-KyungDiễn viên Do Kyung‑so, Jo Jung‑suk, Park Shin‑hye, Kim Kang‑hyunĐiểm đánh giá 8/10Ngày phát hành 06/01/2017Thời lượng 110 phútHãng sản xuất Good Choice Cut PicturesBộ phim kể về hai anh em cùng cha khác mẹ là Doo Sik và Doo Young vốn lớn lên cùng nhau trong một gia đình. Doo Young trở thành võ sĩ judo đầy tài năng và nổi tiếng khắp Hàn Quốc nhưng trong một tai nạn trên sàn thi đấu, anh đã bị mất thị giác vĩnh viễn do va đập tổn thương thần kinh thị giác nghiêm Sik vì sự đổ đốn nên đã phải ngồi tù, nhưng lợi dụng sự cố của cậu em, anh lấy lý do xin về chăm sóc em trai để ra tù sớm. Vì không chấp nhận được sự thật, Doo Young tự giam mình vào phòng tối, sự xuất hiện của anh trai càng khiến cậu khó chịu. Trong khi đó, huấn luyện viên Lee Soo-hyun lại thường khuyên bảo cậu tham gia luyện tập Judo khuyết tật để tham gia Paraolympic càng khiến cậu tự ti hơn bao giờ hết. Doo Sik và Doo Young trở nên thân thiết và gần gũi nhau hơn Ảnh InternetDoo Sik vì sợ bị quay lại tù lần 2 nên quyết tâm thay đổi tính cách, cư xử biết điều. Trong thời gian chăm sóc em trai, hai anh em ngày càng thân thiết và gần gũi hơn, cuộc sống bắt đầu đầy thú vị với những bước đi mới, những điều mà 2 người chưa từng làm. Nhưng thật trớ trêu thay Doo Sik phát hiện mình bị ung thư và chỉ còn sống được 3 tháng, vì vậy, anh chuẩn bị tất cả mọi thứ vì khi ra đi sẽ không còn ai chăm sóc em trai Doo Young có quay trở lại sàn đấu Judo hay không? Khi biết được sự thật cậu sẽ ra sao? Cuộc sống sau này khi không có người anh trai sẽ thế nào?Hứa Với Cha Poster phim Hứa với cha Ảnh InternetThể loại Tâm Lý – Tình Cảm, Khoa Học, Chiến Tranh, Gia đìnhĐạo diễn Yoon Je-kyoonDiễn viên Hwang Jung-min, Yunjin KimĐiểm đánh giá 9,3/10Ngày phát hành 17/12/2014Thời lượng 126 phútCâu chuyện bắt đầu vào một ngày tuyết rơi giá buốt, chiến tranh bùng nổ, đoàn người di tản chen chúc lên con tàu lánh nạn. Cậu bé Duk Soo được cha dặn không được rời tay em gái Mak Soon, vì vậy cậu bé luôn miệng nói em gái phải nắm chặt lấy tay anh. Trong lúc loạn lạc, Duk Soo trèo lên tàu thì phát hiện chỉ còn cầm ống tay áo bị rách của em gái nhỏ. Cuộc di tản của Duk Soo với người tị nạn hỗn độn Ảnh InternetTrước khi trèo xuống tìm con gái, cha của Duk Soo đã dặn cậu con trai cả “Giờ con là trụ cột gia đình, hãy làm chỗ dựa cho mẹ và các em con”. Thế rồi con tàu nhổ neo, chỉ còn lại lời hẹn giữa Duk Soo và cha cậu Đó là gặp lại nhau ở cửa hàng bách hoá Knot Bun ở Busan. Câu nói ấy khắc sâu vào trái tim cậu bé cho đến tận sau cuộc hội ngộ mà Duk Soo mong muốn trong suốt cuộc đời có xảy ra hay không? Còn gặp lại người cha mình hay không? Điều gì sẽ xảy ra sau khi chạy loạn lạc ấy?Hứa với cha là một bộ phim Hàn Quốc cảm động, mang đến một thông điệp vô cùng nhân văn về sự kết nối quá khứ và hiện tại Nhìn về những mất mát đau thương của chiến tranh để trân trọng cuộc sống hòa Vọng Bộ phim Hàn Quốc cảm động và đã lấy đi nước mắt của hàng triệu người Hy Vọng HOPE Ảnh InternetThể loại Tâm Lý – Tình Cảm, Gia ĐìnhĐạo diễn Lee Joon-ikDiễn viên Sol Kyung-gu, Uhm Ji-won, Lee ReĐiểm đánh giá 8,1/10Ngày phát hành 02/10/2013Thời lượng 122 phútHOPE là bộ phim tái hiện lại vụ án hiếp dâm gây rúng động Hàn Quốc, mà nạn nhân của sự việc lại là cô bé 8 tuổi tên So Won. Một ngày mưa, cô bé đi bộ tới trường một mình, không may cô bé bị bắt cóc và bị cưỡng hiếp, đánh đập dã man bởi một người đàn ông xa lạ. May thay, cô bé được phát hiện và đưa tới bệnh viện trong tình trạng nguy mẹ So Won kinh hoàng khi nhìn thấy thương tích của cô bé. Bác sĩ cho biết So Won sẽ phải đeo túi đựng sữa non cho đến hết đời. Vết thương làm em phải chịu tổn thương và sự ám ảnh trong suốt cuộc đời. Cô bé sợ hãi, xa lánh với mọi người, cả chính bố mình cũng không ngoại đường giúp So Won đương đầu với tổn thương là một hành trình dài đầy nước mắt, nhưng “hy vọng” vẫn chảy mãi trong lòng những con người khao khát hạnh phúc. Cô bé So Won phải chịu tổn thương và sự ám ảnh đến suốt cuộc đời Ảnh InternetHOPE là một bộ phim gây ám ảnh, nó để lại những vết thương không bao giờ lành. Liệu tâm hồn của So Won có được chữa lành hay không, cuộc hành trình mà bố mẹ em cùng em đương đầu sẽ ra sao? Chính khán giả mới là người nhận Tàu Sinh Tử Poster phim Train To Busan Ảnh InternetThể loại Hành động, kinh dị, gia đìnhĐạo diễn Yeon Sang-hoDiễn viên Gong Yoo, Kim Su-an, Jung Yu-mi, Ma Dong-seok, Choi Woo-shik, Ahn So-heeĐiểm đánh giá 9,4/10Ngày phát hành 12/08/2016Thời lượng 118 phútTrain to Busan Chuyến tàu sinh tử là bộ phim kể về Seok Woo, một người quản lý quỹ đã li dị vợ, cũng là ông bố tham công tiếc việc cùng cô con gái nhỏ Su An lên chuyến tàu về Busan để gặp mẹ. Khi tàu khởi hành, một cô gái trẻ có triệu chứng co giật bước lên tàu với vết thương hở ở chân. Cô biến thành thây ma và cắn một tiếp viên, sau đó tiếp viên kia cũng biến thành thây ma, và cứ thế, cả đoàn tàu bỗng chốc trở thành “tàu thây ma”. Những người sống sót trên chuyến tàu sinh tử phải vất vả, chật vật đấu tranh với một loại virus chưa được xác định, biến người bình thường thành xác sống. Cuộc chiến đấu ác liệt với zombie trên chuyến tàu sinh tử Ảnh internetChuyến tàu sinh tử là sự kết hợp hài hước lại đến từ chính nhân vật con người xem lẫn với những cảnh rùng rợn, để sự tập trung của khán giả không bị kéo dài quá lâu gây mệt mỏi. Câu chuyện trong Train to Busan rất đơn giản và quen thuộc, dựa trên mô-típ kinh điển của dòng zombie Ảnh InternetMặc dù đây một bộ phim về thể loại kinh dị, nhưng đã đưa lại nhiều thông điệp ý nghĩa, trong đó là về thế giới của chúng ta, khi tham vọng là điều hiện diện rõ rệt nhất trong mỗi con người, khi tất cả đều mong muốn leo cao trên những nấc thang danh Ơi, Đừng Khóc Poster của bộ phim Hàn Quốc cảm động Mẹ Ơi, Đừng Khóc Ảnh InternetThể loại Tâm lý, tình cảm, gia đìnhĐạo diễn Kim Yong-hanDiễn viên Yoo Sun, Nam Bo-ra, Yu Oh-seongĐiểm đánh giá 9/10Ngày phát hành 08/10/2012Thời lượng 92 phútDon’t Cry Mommy là bộ phim điện ảnh tái hiện lại vụ cưỡng hiếp tập thể của 41 nam thanh niên đối với nữ sinh 15 tuổi gây chấn động Hàn Quốc. Nữ sinh của bộ phim là cô bé Eun Ah, học sinh cấp 3. Sau khi bố mẹ ly hôn, cô chuyển đến sống với mẹ và chuyển đến ngôi trường chuyện đang tốt đẹp cho đến khi cô bắt đầu chú ý đến Jo Han, một học sinh lưu ban. Bạn bè nhiều lần khuyên nhủ cô đừng thân cận với cậu ta nhưng Eun Ah không chịu nghe. Cho đến một ngày, Jo Han đồng ý gặp riêng cô, Eun Ah vui mừng khôn xiết nhưng đâu biết bi kịch sắp xảy ra. Eun Ah đâu ngờ bi kịch sẽ bắt đầu từ lần gặp gỡ này. Ảnh InternetCô bị Jo Han và bạn bè của anh ta hãm hiếp một cách dã man và đe doạ sẽ đăng đoạn video lên mạng nếu cô không giữ miệng. Sau phút giây đó, Eun Ah rơi vào tuyệt vọng, mẹ cô đã đưa đơn kiện ra toà nhưng những người hãm hiếp cô chỉ bị phạt vài tháng tù treo vì không có chứng cứ cụ thể và chưa đủ tuổi vị thành niên. Không thể đối diện với sự thật và những tổn thương mà mình phải chịu đựng, Eun Ah tự kết liễu cuộc đời vào đúng ngày sinh nhật mẹ mình để kết thúc nỗi đau thể xác lẫn tinh thần. Việc tự giải thoát cho mình một cách bình thản nhưng để lại nỗi đau to lớn cho người ở lại Ảnh InternetCảnh xúc động nhất là trước khi Eun An quyết định giải thoát cho mình, cô đã đặt một chiếc bánh kem với dòng chữ “Don’t cry Mommy”. Công bằng ở đâu khi đã huỷ hoại cả một đời người? Còn gì đau khổ hơn khi chứng kiến tất cả mọi thứ nhưng không thể giúp được gì? Don’t cry Mommy công chiếu với vai trò cảnh tỉnh và lên án tội ác trong xã hội, không để cho chúng có cơ hội ẩn mình trong lớp bụi thời gian và biến mất trong tâm trí của người Ký Bán Máu Poster phim Nhật Ký Bán Máu Ảnh InternetThể loại hài hước, tình cảm, gia đìnhĐạo diễn Ha Jung-WooDiễn viên Ha Jung Woo, Ha Ji WonĐiểm đánh giá 8,4/10Ngày phát hành 15/01/2015Thời lượng 125 phútBộ phim lấy bối cảnh những năm 50 tại Hàn Quốc. Ham Sam Gwan có gia cảnh nghèo khổ, phải làm lao động chân tay trên công trường xây dựng và giúp người chú của mình trong việc chăm sóc trang trại. Các thanh niên trong làng của anh vốn nghèo khó và rất khó để lấy vợ. Cho đến khi họ phải bán máu của mình để lấy tiền. Bằng cách bán máu, họ có thể chứng minh bản thân vừa khoẻ mạnh lại vừa có thể kiếm ra ngày nọ, Ham Sam Gwan trúng tiếng sét ái tình với cô nàng bán cốm Heo Ok Ran, một người phụ nữ đẹp nhất trong làng đang hẹn hò với tay chơi giàu có Ha So Yong. Anh quyết định phải lấy cô làm vợ bằng được, vì thế anh đã đi bán máu của mình để tiết kiệm đủ tiền lấy cô. Ha Ji Won vào vai cô nàng Ok Ran xinh đẹp nhất trong làng Ảnh InternetLiệu chuyện tình của anh chàng Heo Sam Gwan sẽ đi đến đâu? Cuộc sống của anh sẽ thay đổi như thế nào khi có thêm cô vợ xinh đẹp này?Trên đây là 10 bộ phim về đề tài gia đình mà Bloganchoi muốn giới thiệu cho các bạn. Chắc chắn sẽ làm các bạn vui cười sảng khoái, khóc cạn nước mắt. Qua mỗi bộ phim chúng ta sẽ hiểu thêm về nhiều điều hơn, về những giá trị cuộc sống, thông điệp mà mỗi nhân vật muốn gửi đến khán bạn có thể xem thêm một số bộ phim tại đâyNhững bộ phim Hàn Quốc khiến khán giả phải rơi lệ “vỡ tim” 6 phim hình sự Hàn Quốc xuất sắc năm 2019 không thể bỏ qua Top 20 phim nổi tiếng nhất trên IMDb năm 2019 Hãy tiếp tục theo dõi Bloganchoi để cập nhật nhiều bộ phim hay hơn nhé! Điện ảnh Hàn Quốc không chỉ xuất sắc trong việc khai thác các vấn đề con người và xã hội, tình yêu nam nữ, yếu tố hành động hay viễn tưởng, mà còn là bậc thầy kể những câu chuyện cuộc sống vô cùng xúc động trong các bộ phim gia đình. Phim gia đình Hàn Quốc hàm chứa nhiều triết lý nhân sinh về vẻ đẹp của tình mẫu tử, tình cha con hay tình cảm vợ chồng. Bên cạnh cốt truyện cảm động lấy đi nước mắt của khán giả, những bộ phim này cũng gửi gắm nhiều thông điệp giá trị, nhắc nhở con người ta về cách đối nhân xử thế cũng như trân trọng những điều giản dị quý giá mà đôi khi vì mải chạy đua với cuộc đời, chúng ta vô tình quên mất. 1. Điều kỳ diệu ở phòng giam số 7 Miracle in Cell No. 7 Ảnh Orange Cinéday Điều kỳ diệu ở phòng giam số 7 là phim gia đình kinh điển không thể không nhắc đến của điện ảnh Hàn Quốc. Bộ phim lấy đi nước mắt của tất cả người xem bởi tình cảm cha con thuần khiết và sâu nặng được đặt trong tình huống chia ly éo le và oan ức. Lee Yong Goo là một người cha thiểu năng nhưng lại có cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc với cô con gái 6 tuổi cực kỳ thông minh Ye Seung. Vào ngày mưa nọ, một bé gái dẫn Yong Goo đến chỗ mua chiếc cặp hình thủy thủ mặt trăng mà anh muốn tặng cho con gái nhân ngày sinh nhật. Cô bé vô tình trượt ngã và chết, còn Yong Goo vì cố gắng cứu cô bé mà bị hiểu lầm là kẻ sát nhân. Cảnh sát lợi dụng tình trạng khuyết tật để buộc Yong Goo phải nhận tội. Anh được chuyển vào phòng giam số 7. Tại đây, từ một người bị khinh miệt và phân biệt đối xử, bằng tấm lòng thiện lương và tâm hồn trong sáng, Yong Goo đã cảm hóa được những tên tội phạm khét tiếng nhất, khiến mọi người yêu thương và muốn giúp anh được gặp lại con gái của mình. Các tù nhân khác đã đoàn kết với nhau để giúp Ye Seung trở thành vị khách thường xuyên của phòng giam số 7. Đây cũng là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của bộ phim, khi phòng giam số 7 dần trở thành gia đình thứ hai của Ye Seung cùng vô số tình huống hài hước, đáng yêu. Tuy nhiên, càng vui vẻ, hạnh phúc bao nhiêu, người xem sẽ càng đau đớn, nghẹn ngào bấy nhiêu trước cảnh chia ly của hai cha con, khi Yong Goo chấp nhận án tử để bảo vệ con gái. Nhiều năm sau, Ye Seung trở thành luật sư và tiến hành một cuộc tái thẩm để đòi lại công lý, xóa tội cho cha mình. Không chỉ là một bộ phim gia đình cảm động về tình phụ tử, Điều kỳ diệu ở phòng giam số 7 còn nhắc đến tình-cảm-như-gia-đình giữa những con người xa lạ, khi mà những tên tội phạm còn giàu tình người hơn tầng lớp đại diện công lý, cũng như lật giở nhiều mặt trái trong xã hội Hàn Quốc. 2. Lời hứa với cha Ode to my father Ảnh Moviebuff Từng tạo nên cơn sốt phòng vé tại Hàn Quốc, Lời hứa với cha cũng thuộc top những bộ phim gia đình cảm động nhất và lấy đi rất nhiều nước mắt của khán giả. Chuyện phim đi theo hành trình cuộc đời đầy biến cố, gian truân của nhân vật chính Duk Soo từ khi còn là cậu bé 10 tuổi theo gia đình sơ tán trong cuộc Chiến tranh Triều Tiên năm 1950 cho đến khi trở thành một ông lão. Mạch nguồn xuyên suốt hành trình dài đằng đẵng đó là lời hứa của Duk Soo với cha mình. Khi chiến tranh bùng nổ, gia đình Duk Soo cùng người tị nạn chạy lên tàu SS Meredith Victory. Trong lúc loạn lạc, Duk Soo để lạc mất em gái Mak Soon và cha của cậu phải rời tàu để tìm con gái. Trước khi rời đi, cha cậu dặn dò “Giờ con là trụ cột gia đình, hãy làm chỗ dựa cho mẹ và các em con” và hẹn gặp lại nhau ở cửa hàng bách hóa Knot Bun ở Busan. Duk Soo đã lớn lên cùng với lời hứa với cha, đó không chỉ là mục tiêu cuộc sống mà còn là sức mạnh giúp anh vượt qua mọi khó khăn, gian khổ nơi đất khách quê người. Anh làm đủ mọi việc để giúp mẹ nuôi các em trong khi không ngừng tìm kiếm cha và em gái thất lạc năm xưa. Trong một chương trình trực tiếp quốc gia, Duk Soo đã được đoàn tụ với em gái nay đang sống ở Mỹ nhưng không thể nói tiếng Hàn. Trường đoạn này khiến người xem xúc động, hạnh phúc nhưng cũng thấm thía nỗi đau chia ly của chiến tranh. Tuy nhiên, cho đến cuối cùng, Duk Soo vẫn không thể gặp lại cha mình. Đã chờ đợi cho đến khi trở thành một ông lão với con cháu đông đủ, Duk Soo mới quyết định bán tiệm bách hóa nơi hẹn gặp lại cha. Rốt cuộc, tình phụ tử phải mạnh mẽ đến nhường nào mới khiến một người đàn ông giữ gìn lời hứa suốt 60 năm cuộc đời? Đó là cách đạo diễn Yoon Je Kyun dùng thân phân một cá nhân để kể câu chuyện lịch sử, vừa chân thật, bi tráng, vừa thấm đẫm những xúc cảm thiêng liêng. 3. Ngày không còn mẹ The Preparation Ảnh CGV Bộ phim Ngày không còn mẹ xoay quanh gia đình nhỏ gồm bà mẹ Ae Soon và cậu con trai mắc bệnh thiểu năng In Gyu, dù đã gần 30 tuổi nhưng vẫn chỉ giống như đứa trẻ. Khi phát hiện mình bị u não giai đoạn cuối và không còn sống được bao lâu, bà Ae Soon quyết định dành những ngày cuối đời để dạy cho đứa con trai cách sống tự lập khi mình chuẩn bị ra đi. Hành trình tự lập của In Gyu cũng là hành trình anh học cách chia tay mẹ – người đã dành cả cuộc đời bảo bọc anh. Ae Soon là hình mẫu của một người mẹ hết lòng yêu thương con cái. Bà không bao giờ than thân trách phận khi có một người con thiểu năng mà chỉ tiếc nuối vì ông trời không cho mình sống lâu thêm một chút để chăm sóc In Gyu. Bà vẫn luôn luôn vị tha và muốn chia sẻ gánh nặng với con gái Moon Kyung dù bị cô ghét bỏ vì cho rằng mẹ chỉ quan tâm em trai. Tình yêu thương và sự hy sinh vô bờ bến của Ae Soon nhắc mỗi người nghĩ về người mẹ của mình, cũng như càng thêm trân quý những tháng ngày còn mẹ ở bên cạnh. 4. Điều ước cuối của mẹ the big shot Ảnh CGV Điều ước cuối của mẹ là bộ phim gia đình cảm động về tình mẫu tử, theo chân một người mẹ mù chữ dành mọi tâm huyết và nỗ lực để viết một bức thư xin khoan hồng cho người con trai bị kết án tử hình. Chuyện phim bắt đầu từ một làng chài nghèo khó vô danh ở tỉnh Jeolla, nơi người phụ nữ Soon Ok sống cùng cậu con trai Ki Kang và con gái Ki Soon. Ki Kang là một nam thanh niên sáng sủa, được người dân trên đảo yêu quý và đặt nhiều kỳ vọng về một tiền đồ rộng mở. Điều này khiến Ki Kang có phần ảo tưởng và quyết định đến Seoul để thực hiện ước mơ. Thế nhưng, cậu trai trẻ sớm vướng vào vòng lao lý và nhận án tử hình. Người mẹ Soon Ok khi hay tin đã tìm mọi cách cứu con trai mình. Từ một người không biết chữ, bà nỗ lực học cách viết một bản kiến nghị vì tin rằng đây là con đường sống duy nhất của cậu con trai. Với phần thể hiện xuất sắc của “bà mẹ quốc dân” Kim Hae Sook, Soon Ok có nét tương đồng với Ae Soon trong Ngày không còn mẹ – người mẹ vĩ đại, thấu hiểu, yêu thương con cái vô điều kiện. Dù bản thân mang trên vai nhiều gánh nặng của một người mẹ quê nghèo khổ và bệnh tật, Soon Ok vẫn hướng về con trai, không hề oán trách nửa lời trước những lỗi lầm con gây ra. Thậm chí, khi mọi người dè bỉu, khinh miệt Ki Kang như một tử tù, Soon Ok còn tự nhận mình là “đồng phạm của Ki Kang”, “nếu cứu con mình là một việc xấu hổ thì tôi không xứng đáng làm mẹ”. Sự day dứt, tiếc nuối mà phim mang lại không chỉ được thể hiện trong nỗi buồn chia ly mà còn ẩn mình sau thông điệp dành cho những người trẻ tuổi – những người cứ mãi chạy theo những hoài bão lớn lao không có thực để rồi đánh mất những điều giản dị quý giá ngay trước mắt mình. 5. Ma ơi chào mi Hello ghost Ảnh Naver Là phim ma nhưng không đáng sợ, tưởng phim hài nhưng lại cảm động, đạo diễn Kim Young Tak đã khéo léo đánh lừa khán giả, đưa người xem đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác trong Ma ơi chào mi. Chuyện phim xoay quanh Sang Man, một anh chàng đáng thương, lớn lên ở cô nhi viện, không người thân thích, lớn tuổi nhưng vẫn thất nghiệp, thậm chí còn không có một mảnh tình vắt vai. Sống một cuộc đời buồn chán và vô nghĩa suốt 30 năm, Sang Man thậm chí còn xui xẻo đến mức tự tử hết lần này đến lần khác đều không thành. Ở lần tự tử lại không thành cuối cùng, khi tỉnh dậy, Sang Man có khả năng nhìn thấy những hồn ma một ông ma già biến thái, một chú ma trung niên nghiện thuốc lá nặng, một ma nữ khóc nhè và một ma nhóc vô địch về ăn uống. Cả bốn con ma hợp sức sai khiến Sang Man thực hiện tất cả những mong muốn lúc sinh thời của mình, kéo theo vô số tình huống dở khóc dở cười nhưng cũng đồng thời thay đổi cuộc đời anh theo hướng tích cực hơn. Vậy tại sao bộ phim ma hài hước này lại xuất hiện trong danh sách phim gia đình cảm động của Hàn Quốc? Bạn hãy thưởng thức đến cuối để phám phá sự thật về bốn hồn ma “đáng ghét, rắc rối, phiền phức” cùng câu chuyện quá khứ đáng thương của Sang Man nhé. 6. Điều ba mẹ không kể Romang Ảnh CGV Điều ba mẹ không kể xoay quanh hai vợ chồng già Nam Bong và Mae Ja vốn. Họ đã ở bên nhau suốt 45 năm và đang sống chung với gia đình cậu con trai Jin Soo. Tuy đã lớn tuổi, Nam Bong vẫn hàng ngày lái taxi để làm trụ cột gia đình thay cho chàng quý tử tiến sĩ nhưng thất nghiệp. Rắc rối ập đến khi bà Mae Ja mắc phải căn bệnh mất trí nhớ và cả nhà quyết định đưa bà đến viện dưỡng lão. Tuy nhiên, ông Nam Bong sau đó đã đưa vợ về nhà chăm sóc, để rồi lại phát hiện chính bản thân mình cũng rơi vào trạng thái nhớ nhớ quên quên. Khi bố mẹ trở thành gánh nặng, gia đình Jin Soo chuyển đi nơi khác, để lại đôi vợ chồng già nương tựa nhau trong chặng cuối cuộc đời. Tuy nhiên, dù cho ký ức ngày một phai nhạt, tình cảm giữa Nam Bong và Mae Ja lại ngày càng trở nên sâu đậm hơn. Là một trong những phim gia đình không tập trung xây dựng cốt truyện kịch tính hay cao trào mâu thuẫn, Điều ba mẹ không kể chỉ nhẹ nhàng tái hiện những lát cắt cuộc sống nhưng cũng đủ giúp người xem nhận ra nhiều thông điệp ý nghĩa. Bộ phim không chỉ cho thấy sự gắn kết sâu sắc của mối quan hệ “bạn đời” mà còn phơi bày một sự thật phũ phàng, rằng nhiều người xem việc chăm sóc cha mẹ như một gánh nặng, họ thiếu kiên nhẫn và thấu hiểu khi cha mẹ về già mà quên mất rằng cha mẹ đã từng hy sinh cả cuộc đời cho họ. 7. Nhật ký bán máu Chronicle of a Blood Merchant Ảnh YesAsia Nhật ký bán máu là phim gia đình do nam tài tử Ha Jung Won làm đạo diễn và thủ vai chính. Dựa trên nguyên tác của nhà văn Trung Quốc Dư Hoa, bộ phim lấy bối cảnh xã hội Hàn Quốc vào những năm 50, sau khi chiến tranh vừa kết thúc và con người sống trong cảnh bần hàn, cơ cực. Ở thời điểm này, chỉ có bán máu là kiếm được nhiều tiền, và đó là cách chàng trai nghèo Heo Sam Gwan lấy được Ok Ran, cô gái xinh đẹp nhất làng. 11 năm sau, Sam Gwan và Ok Ran có với nhau 3 mặt con. Những tưởng cuộc sống nghèo khó nhưng hạnh phúc sẽ cứ thế êm đềm trôi thì Sam Gwan phát hiện cậu con cả Il Rak thực ra là con của Ha So Yong – một tay chơi giàu có từng theo đuổi Ok Ran, kẻ đã cưỡng hiếp cô sau khi cô kết hôn với Sam Gwan. Chuỗi bi kịch diễn ra khi Sam Gwan trở nên ghét bỏ Il Rak dù trước đó từng rất yêu thương con trai. Il Rak là một cậu bé ngoan và hiểu chuyện, giờ đây lại trở nên lạc lõng khi bị cả hai người bố chối từ. Dù vậy, cậu không hề tỏ ra căm hận người bố nào, chỉ lẳng lặng chịu đựng số phận của mình. Trải qua nhiều sự kiện, khi Sam Gwan bắt đầu chấp nhận Il Rak cũng là lúc cậu bé được phát hiện bị viêm màng não. Thế là, chuỗi ngày bán máu cứu con của Sam Gwan lại bắt đầu. Đây là một bộ phim gia đình cực kỳ cảm động, nhiều buồn thương nhưng cũng có lúc hài hước, nhẹ nhàng. Câu chuyện tình thân đặt trong bối cảnh thời đại lúc bấy giờ càng làm nổi bật tính nhân văn và những giá trị tốt đẹp. Cuối cùng, đức tính thiện lương và tình yêu thương sẽ luôn là ngọn đèn đưa đường dẫn lối, giúp con người gắn kết với nhau, dù cho đó có phải máu mủ ruột rà của mình hay không.

bà già hàn quốc